Tháng 12 – khi cái lạnh miền Bắc bắt đầu buốt hơn, khi những mái nhà đơn sơ co mình lại trước gió mùa, hành trình “Chạm” của Quỹ Tình Thương Đôi Bàn Tay Dr.Hải Lê lại tiếp tục đi đến những nơi khó khăn nhất, lắng nghe những câu chuyện khiến lòng người nghẹn lại.
Và điểm dừng của tháng này là xóm Xuân Hà 2, xã Thành Công, tỉnh Thái Nguyên – nơi có căn nhà nhỏ xiêu vẹo của bà Lê Thị Tình (70 tuổi) và cháu ngoại Nguyễn Văn Hiếu (11 tuổi). Một hoàn cảnh mà ngay khi bước vào, chúng tôi đã cảm nhận rõ sự mỏng manh, chênh vênh của hai phận người nương tựa vào nhau để sống.
Một cuộc đời nhiều mất mát của người bà già yếu
Chồng bà Tình mất sớm.
Cả đời bà chỉ có một người con gái – cũng chính là mẹ của Hiếu. Thế nhưng, cuộc đời tiếp tục thử thách:
Bố mẹ Hiếu bỏ đi khi em vừa lọt lòng, để lại đứa trẻ đỏ hỏn cho người bà tuổi đã xế chiều chăm bẵm.

Ở tuổi 70, sức khỏe đã suy giảm, trí nhớ không còn minh mẫn, thân thể mang nhiều bệnh tật, nhưng bà Tình vẫn gắng gượng nuôi cháu bằng tất cả tình thương và nghị lực còn sót lại.

Bà không có thu nhập, không thể lao động, nhiều sinh hoạt cá nhân còn gặp khó khăn. Vậy nhưng, chỉ cần nhìn ánh mắt bà hướng về cháu Hiếu, ai cũng thấy rõ: Hiếu là lý do duy nhất giúp bà tiếp tục đứng vững giữa cuộc đời.
Hiếu – cậu bé lớp 5 hiền lành, chịu thương chịu khó
Hiếu năm nay 11 tuổi – cái tuổi đáng lẽ chỉ nên rong chơi, học hành và vô tư lớn lên bên vòng tay bố mẹ. Nhưng cuộc sống không cho em được điều đó.

Đi học về, Hiếu quét nhà, nấu cơm, giặt đồ, em chăm bà như chăm chính mẹ của mình. Hàng xóm ai cũng thương, ai có gì cho nấy. Hai bà cháu nương tựa vào nhau, sống bằng sự tử tế của những người xung quanh và lòng can đảm của một cậu bé mới lớp 5.
Thầy cô ở trường nhận xét Hiếu là một học sinh ngoan – hiền – lễ phép, luôn cố gắng trong học tập dù hoàn cảnh rất khó khăn. Em chưa bao giờ than thở hay trách móc số phận. Hiếu chỉ sợ duy nhất một điều: “Nếu một ngày bà mệt hơn… thì con biết sống với ai?”
Căn nhà dột nát và nỗi lo thường trực trong những đêm mưa bão
Căn nhà của hai bà cháu đã xuống cấp nghiêm trọng:
- Mái tôn thủng lỗ chỗ, mỗi cơn mưa như trút xuống gian nhà
- Tường nứt từng mảng, gió lùa bốn phía
- Nền nhà bong tróc, ẩm thấp
- Vật dụng sinh hoạt thiếu thốn, hư hỏng
Một căn nhà – điều tưởng chừng đơn giản với nhiều người – lại là nỗi lo lớn nhất của hai bà cháu trong suốt nhiều năm.
CHẠM THÁNG 12 – Khi yêu thương biến thành hành động
Khi đoàn Quỹ Tình Thương Đôi Bàn Tay Dr.Hải Lê bước vào căn nhà, không ai trong chúng tôi có thể đứng ngoài cảm xúc. Chúng tôi hiểu rằng:
Điều hai bà cháu cần nhất không chỉ là gạo, là áo, mà là một MÁI ẤM thật sự để sống an yên trước giông bão cuộc đời.
Và đó là lý do trong hành trình Chạm Tháng 12, Quỹ đã quyết định: Trao tặng cho bà Tình và cháu Hiếu một MÁI ẤM MỚI
Một ngôi nhà vững chắc – an toàn – sạch sẽ.
Một nơi có thể chống lại mưa bão và giá rét.
Một nơi để bà Tình có thể an dưỡng tuổi già.
Một nơi để Hiếu yên tâm học tập, nuôi dưỡng ước mơ đến trường.

Khoảnh khắc bà Tình xúc động nắm tay từng thành viên trong đoàn, hay ánh mắt lấp lánh của Hiếu khi nói “con sẽ cố gắng học giỏi hơn”, đã khiến chúng tôi hiểu rằng:
Một mái nhà được trao đi – Một tương lai được dựng lên.
Không chỉ là ngôi nhà, mà là tấm lòng. Mái ấm mới không chỉ là những bức tường được xây lên, mà còn là:
- Sự sẻ chia của cộng đồng
- Tình thương gửi từ những trái tim biết quan tâm
- Lời khẳng định rằng không ai phải chịu bất hạnh một mình
Quỹ Tình Thương Đôi Bàn Tay Dr.Hải Lê tin rằng:
Mọi mảnh đời éo le đều xứng đáng được sưởi ấm bằng lòng nhân ái.
Mọi ước mơ đều có quyền được chạm tới.

Quỹ Tình Thương Đôi Bàn Tay Dr.Hải Lê
Chạm Dr.Hải Lê – Chạm mọi điều ước.




